Một số người rời đi, điều đó không có nghĩa là câu chuyện của bạn đến đây là kết thúc. Chỉ là...
- Nhật Vũ Trần
- 23 thg 5, 2023
- 3 phút đọc

Vai diễn của họ đã kết thúc trong câu chuyện của bạn.
SOME PEOPLE ARE GOING TO LEAVE, BUT THAT'S NOT THE END OF YOUR STORY. THAT'S THE END OF THEIR PART IN YOUR STORY
______________________________
Khi bạn cố gắng giúp đỡ ai đó nhưng nhận được những thờ ơ, xem điều đó là hiển nhiên thì có 2 cách để những việc bạn làm thực sự có ý nghĩa hơn.
Hôm qua, đọc một bài viết của đứa em nói về việc vài người bạn ấy giúp đỡ không phản hồi lại cụ thể là hỏi quá chừng, trả lời quá chừng xong đã xem mà không ơi hỡi gì làm cho bản cảm thấy bị chút hụt hẫng.
Chuyện này nó y chang như mình ngày xưa, được học hỏi nhiều điều hay, rất háo hức và mong muốn chia sẻ, giúp đỡ đến nhiều người nhất có thể. Cảm giác nhận được lời cám ơn nó vui lắm, nó kéo dài lắm đến nỗi bản thân mình bị rơi vào chiếc bẫy cảm xúc do chính mình tạo nên đó là đặt điểm tựa sự công nhận vào tay người khác và làm cho cái tôi của mình được nuông chiều, chỉ cần người ta phản tư lại, hay không coi trọng sự giúp đỡ của mình là mình bực bội lắm, ghét ngta lắm.
Sau những lần "bị" như vậy, mình ngồi lại suy ngẫm và tự đánh giá lại bản thân, thì mình nhận ra thì ra là mình kỳ vọng mình đặt ra nó lệch với mục tiêu của mình. Mục tiêu của mình là được chia sẻ, được giúp đỡ người khác nhưng kỳ vọng của mình lại muốn nhận lại những sự ghi nhận, cũng lời cảm ơn, ca tụng. Điều bất như ý đã xảy ra và mình chưa nhìn ra cũng như chấp nhận nó. Và mình có 2 cách để vấn đề triệt tiêu không xảy ra nữa.
Thứ nhất : Những người không biết xem trọng những điều mình làm cho họ, thì mình nhất định dẹp sang một bên, kệ bà nó, sống chết mặc bây không để tâm nữa vì nếu tiếp tục thì sự cố gắng của mình đối với họ chỉ là một sự làm phiền. Say bái bai trong một nốt nhạc.
Thứ 2 : Nếu là những người không-thể-rời-bỏ được thì hãy dịch chuyển mục tiêu của mình từ mong cầu sự công nhận, lời cảm ơn hay tôn vinh từ người khác sang việc chỉ cần mình được giúp đỡ, được chia sẻ vì đó là con người mình muốn trở thành "Cho đi hào phóng, đón nhận tuyệt vời". Tôi cho đi bởi vì đó là con người của tôi chứ không phải bởi vì bạn là ai. Khi đó bạn nhận ngay lập tức sự bình an, sự công nhận bởi chính bạn, đó là điều tuyệt vời nhất.
Còn lại họ có biết ơn, có trân trọng bạn không, đừng quan tâm, nó cũng là một cách bạn chủ động chọn lọc quý nhân mà. Nhưng cách thứ 2 đòi hỏi bạn phải rèn luyện sự bao dung, bình thản, điềm tĩnh rất lớn.
Cuộc đời như một câu chuyện trò chơi thám hiểm, cần từ từ mở rộng lãnh địa, up level. Trong quá trình đó, bạn sẽ phát hiện ra thế giới càng ngày càng rộng lớn, lúc đó phần tăm tối trong lòng bạn sẽ nhỏ đi dần. Khi bạn được khai sáng, bạn sẽ thấy thế giới này tuyệt đối không chỉ có một chút yêu hận tình thù của bạn. Những nhân vật đến và rời đi chỉ là họ đã kết thúc vai của họ trong câu chuyện của chính bạn.
Hãy tin điều mình làm và tập trung cho vai trò sứ mệnh của bạn trong cuộc đời này giao phó thật tốt, ủi hết những gì cản phá bạn, vậy là được. Ma quỷ chỉ phá những người đang thực hiện sứ mệnh của họ bằng những thử thách chông gai, chứ những người tào lao, lười biếng thì nó phá chi cho mệt ;))).







Bình luận